...........................Dọn dẹp kệ sách cũ, tìm
ra những dòng lẩn thẩn này.
Rụng Về Gốc Xưa
Tôi về thực?
tưởng như mơ:
Con đường sỏi đá nằm trơ hứng sâù,
Lá hờn chẳng đợi lẫn nhau
Buông mình từ giã, hoàng hôn ngỡ ngàng.
Quanh tôi xa lạ xóm làng
Đâu còn dấu vết ngày vàng tuổi thơ.
Gốc me cũ, ngã chổng chơ
Tên ai xưa khắc, chẳng còn nét in.
Làng Thạch mãi cứ lặng thinh
Tôi không là đứa con xa tìm về!
Ôi hoang lạnh, ơi ê chề
Một mình tôi đứng ngẩn ngơ bơ thờ
Sầu đông năm cũ không chờ
Tôi, cánh lá uá rụng về gốc xưa!
Gốc xưa đã nhạt bóng rồi
Đất xưa cũng lạ
Lá tôi
Rã
Tàn
1993
Một Thoáng Nữa Thôi
Cho tôi một thoáng khẽ khàng
Chân trần nhón nhẹ đường làng tôi xưa
Thăm hàng mướp, khóm tre thưa
Uống lời mẹ hát bài ru con buồn
Xin về góc nhỏ xóm thôn
Nhìn chiều vương nắng khói ôm bếp nhà
Cho tôi chút ánh trăng ngà
Đêm huyền hoặc cũ, ươm hơi gió nồng.
Cho xin một thoáng hương đồng
Ngạt hương lúa trổ đòng đòng trinh nguyên.
......
Xin một lần nữa, bên hiên
cùng người thân thiết nửa đời lià xa.
Một lần nữa, khoảnh khắc thôi
Để tôi đi hết đời này, phù du!
1992